Lịch sử Thị trường hàng hóa

Tiền bản vị hàng hóa và thị trường hàng hóa sơ khai được cho là có nguồn gốc từ Sumer, khoảng 4500 – 4000 năm trước Công nguyên. Thời đó, người Sumer sử dụng các thẻ đất sét được đặt trong bình và sau đó là các bảng chữ viết trên đất sét để biểu thị cho số lượng – ví dụ, số lượng dê sẽ được giao… [9] [10] Những cam kết về thời gian và ngày giao hàng này giống như một hợp đồng kỳ hạn.

Các nền văn minh cổ đại đã sử dụng rất nhiều lợn, vỏ sò quý hiếm hay các vật dụng khác để trao đổi mua bán hàng hóa. Kể từ thời điểm đó, các thương nhân đã tìm cách đơn giản hóa và tiêu chuẩn hóa các hợp đồng thương mại. [11] [12].

Thị trường vàng và bạc phát triển trong các nền văn minh cổ đại. Lúc đầu, các kim loại quý được đánh giá cao vì vẻ đẹp và giá trị của chúng gắn liền với hoàng tộc. [11] Theo thời gian, chúng được sử dụng để buôn bán và trao đổi với các hàng hóa khác, hoặc để thanh toán sức lao động [13] Vàng, được định lượng, sau đó trở thành tiền tệ. Sự khan hiếm của vàng và tính độc nhất của nó, cùng với đặc tính dễ dàng nấu chảy, định hình và đo lường đã khiến nó trở thành một tài sản giao dịch tự nhiên. [14]

Từ cuối thế kỷ 10, thị trường hàng hóa đã phát triển như một cơ chế phân bổ hàng hóa, lao động đất đai, vốn trên khắp châu Âu. Cuối thế kỷ 11 đến cuối thế kỷ 13, đô thị  hóa ở Anh cùng với các khu vực chuyên môn hóa, cơ sở hạ tầng được mở rộng và cải thiện, việc sử dụng tiền đúc trở nên phổ biến và sự xuất hiện ngày một nhiều của các chợ, hội chợ…chính là bằng chứng của quá trình thương mại hóa. [15] Năm 1466, việc lắp đặt và sử dụng cân khối lượng tại các làng Stolen và Osdorp đã giúp cho người dân của họ không còn phải đi đến Haarlem hoặc Amsterdam để cân pho mát và bơ sản xuất tại địa phương nữa – đó là một minh họa cho sự phát triển và mở rộng của thị trường.

Sở Giao dịch Chứng khoán Amsterdam, thường được coi là sàn giao dịch chứng khoán đầu tiên, có nguồn gốc là thị trường trao đổi hàng hóa. Giao dịch ban đầu trên Sở Giao dịch chứng khoán Amsterdam thường liên quan đến việc sử dụng các hợp đồng rất phức tạp, bao gồm bán khống, hợp đồng kỳ hạn và quyền chọn. “Giao dịch diễn ra tại Amsterdam Bourse, nơi tập trung không gian mở” vào năm 1530 và được xây dựng lại vào năm 1608. Bản thân các Sở Giao dịch Hàng hóa là một “phát minh” gần đây, chỉ tồn tại ở một số ít thành phố. [16]

Năm 1864 tại Hoa Kỳ, lúa mì, ngô, gia súc và lợn được giao dịch rộng rãi bằng cách sử dụng các công cụ tiêu chuẩn trên Sở Giao dịch hàng hóa Chicago (CBOT – Chicago Board of Trade) – một trong những sàn giao dịch kỳ hạn và  quyền chọn lâu đời nhất thế giới. Các mặt hàng lương thực khác đã được thêm vào Đạo luật Hàng hóa (Commodity Exchange Act – CEA) và được giao dịch thông qua CBOT trong những năm 1930 và 1940. Sau đó, sản phẩm giao dịch được mở rộng từ ngũ cốc bao gồm gạo, thức ăn chăn nuôi, bơ, trứng, khoai tây Alien và đậu nành. [17] Các thị trường hàng hóa được chấp nhận giao dịch, chẳng hạn như độ tinh khiết của vàng thỏi [18] Các nền văn minh cổ đại đã xây dựng một thị trường giao dịch toàn cầu phức tạp (vàng, bạc, vải, gỗ và vũ khí…) hầu hết trong số đó đều có tiêu chuẩn về chất lượng và tính hợp thời.

Trong suốt thế kỷ 19, “các Sở Giao dịch đã trở thành những nhà phát ngôn hiệu quả và những người đổi mới sáng tạo trong giao thông vận tải, kho bãi và tài chính, mở đường cho việc mở rộng thương mại giữa các tiểu bang và quốc tế” [20].

Danh tiếng và thanh toán bù trừ trở thành mối quan tâm trọng tâm. Các quốc gia có thể xử lý chúng một cách hiệu quả nhất các trung tâm tài chính hùng mạnh đã phát triển. [2]